Trí tuệ đỉnh cao nhất của một người phụ nữ không liên quan đến bằng cấp học vấn, thực ra chỉ gói gọn trong một chữ

Nhưng thực tế lại cho thấy, có người học vấn cao vẫn sống bấp bênh, trong khi không ít người không đại học, không danh tiếng, vẫn vun vén được gia đình hạnh phúc, sự nghiệp ổn định, cuộc sống an nhiên.
Hóa ra, trí tuệ lớn nhất của người phụ nữ không nằm ở học vị, mà được gói gọn trong một chữ duy nhất. Một chữ đơn giản nhưng sâu sắc, ai nắm bắt được nó thì gần như đã cầm chắc chìa khóa của cuộc sống.
Chữ đó là: "Hòa".
"Hòa" ở đây là biết hòa giải với chính mình, hòa thuận với người khác, và hòa nhịp với dòng đời. Người phụ nữ như vậy, dù đối mặt với giông bão cuộc sống, vẫn có thể ung dung vượt qua, sống một đời nhẹ nhàng, đủ đầy.
Trí tuệ của người phụ nữ không phụ thuộc vào bằng cấp hay địa vị, mà nằm ở cách họ sống với chính mình, với người khác và với cuộc đời (Ảnh minh họa)
1. Hòa với chính mình
Trí tuệ đầu tiên của người phụ nữ thể hiện ở cách họ đối diện với bản thân. Cuộc sống không tránh khỏi những thời điểm rối ren như công việc trắc trở, con cái bướng bỉnh, hôn nhân rạn nứt… Nhiều người sẽ dễ bị cảm xúc cuốn đi, oán trách số phận. Nhưng những người phụ nữ thực sự có bản lĩnh lại biết tự điều chỉnh nội tâm, tìm kiếm sự bình ổn từ bên trong.
Như chị Tiểu Nhã (30 tuổi) bị công ty cắt giảm nhân sự đúng lúc vừa sinh con thứ hai. Kinh tế gia đình chỉ dựa vào chồng. Thay vì hoảng loạn, chị chọn cách chậm lại, mỗi sáng chạy bộ, đọc sách, tối kể chuyện cho con. Sáu tháng sau, chị thi lấy chứng chỉ kế toán, tìm được công việc mới ổn định hơn. Giờ đây, chị vừa giỏi việc nước, vừa khéo việc nhà, là hình mẫu phụ nữ nhiều người ngưỡng mộ.
Ngược lại, những người không thể hòa giải với chính mình thường dễ mệt mỏi và thất bại. Như người em họ của tôi, dù tốt nghiệp đại học danh tiếng, nhưng cứ thấy công việc không như ý là nghỉ, suốt 5 năm nhảy việc liên tục, than phiền về sếp, đồng nghiệp, mà chẳng nhìn lại sự nóng nảy, thiếu kiên nhẫn của bản thân. Không có sự hòa hợp bên trong, thì khó có thể đi đường dài.
2. Hòa với người khác
Người phụ nữ thông minh biết rằng, cuộc sống không phải là độc diễn, mà là màn trình diễn tập thể với gia đình, bạn bè, đồng nghiệp. Họ không biến quan hệ thành chiến trường, mà dùng sự mềm mại của chữ "hòa" để làm ấm lòng người, gắn kết tình thân.
Như cô Dương dưới nhà tôi đã kết hôn hơn 30 năm, vẫn ngọt ngào như thuở mới yêu. Có lần chồng quên sinh nhật, cô không giận dữ mà hôm sau nấu một bữa thịnh soạn rồi nhẹ nhàng nói: "Hôm qua anh quên, hôm nay mình ăn bù nhé". Từ đó, ông không quên bất kỳ dịp kỷ niệm nào nữa. Cô Dương không nhẫn nhịn, mà chọn cách xử lý nhẹ nhàng nhưng đủ tinh tế để giữ gìn hạnh phúc.
Ngược lại, một đồng nghiệp của tôi - chị Lệ, là người thẳng tính đến mức hay gây căng thẳng. Chỉ vì không hài lòng chỗ ngồi trong buổi tiệc công ty, chị đã tức giận bỏ về. Từ đó, đồng nghiệp dần xa lánh, công việc thiếu hợp tác. Sống quá lý trí, quá cứng nhắc, có thể đúng về lý nhưng thua về tình. Trí tuệ thực sự là biết lùi một bước đúng lúc, để mối quan hệ thêm hài hòa.
3. Hòa với cuộc sống
"Hòa" còn là một thái độ sống: không chạy theo những tiêu chuẩn áp đặt từ xã hội, mà chọn sống theo nhịp điệu của chính mình. Trong thời đại thông tin ngập tràn, người ta dễ bị lôi kéo bởi hình mẫu "phụ nữ thành công", phải có nhà trước 30 tuổi, dáng đẹp, con ngoan, du lịch sang chảnh…
Nhưng người phụ nữ thông minh không bị chi phối bởi những tiêu chuẩn đó. Họ hiểu rằng, phù hợp với bản thân mới là điều quan trọng nhất.
Như cô bạn thân của tôi - Tiểu Văn, học tài chính nhưng lại say mê làm đồ thủ công. Bỏ qua lời khuyên nên vào ngân hàng làm cho ổn định, cô mở xưởng nhỏ, đăng sản phẩm lên mạng. Sau 3 năm kiên trì, cửa hàng của cô trở thành thương hiệu nổi tiếng, có cả khách quốc tế. Cô nói: "Tôi chỉ muốn sống cuộc sống mình thích, chứ không cần sống theo hình mẫu ai đó đặt ra".
Trái lại, có những cô gái mải mê chạy theo mạng xã hội, tiêu xài quá khả năng để bắt kịp "cuộc sống sang chảnh", cuối cùng ngập trong nợ nần, mệt mỏi, mất phương hướng. Cô ấy quên mất rằng, hạnh phúc thật sự bắt đầu từ sự hòa hợp với chính nội tâm.
Chữ "hòa" không phải là cam chịu, cũng không phải nhún nhường vô nguyên tắc, mà là sự lựa chọn đầy trí tuệ, biết đối mặt với khó khăn bằng tâm thế bình thản, biết lùi để tiến, biết điều chỉnh nhịp sống cho đúng với mình.
Tôi từng gặp một cụ bà 70 tuổi trong khu dân cư, dáng người nhỏ bé, ánh mắt sáng rỡ. Bà từng là giáo viên làng, về hưu học vẽ tranh. Trong nhà treo đầy tranh do chính tay bà vẽ. Bà cười nói: "Đời người như bức tranh, chưa đẹp thì mình vẽ lại, chỉnh sắc, thêm nét, rồi cũng ra được cái hồn riêng".
Đó chính là tinh thần của chữ "hòa", nhẹ nhàng, sâu lắng, mà đầy nội lực.


