Bố mẹ tặng cho 2 thứ quý hơn tiền bạc gấp vạn lần, ra đời dễ thành công

Bộ phim “Sex Education” không chỉ xoay quanh câu chuyện giáo dục giới tính, tình bạn và tuổi trưởng thành mà còn gợi lại những ký ức tuổi thơ cho nhiều khán giả.
Dù bối cảnh phim rất khác với làng quê Việt Nam, nhưng qua hành trình loay hoay tìm hướng đi của các nhân vật, tôi nhận ra giá trị lớn nhất mà cha mẹ từng trao là niềm tin và cách làm người.
Tin con cố gắng sẽ làm được
Xuất thân trong gia đình nông dân nghèo, bữa cơm đạm bạc chỉ có rau và cá đồng, tôi vẫn luôn được cha mẹ khích lệ, dạy rằng chỉ cần học hành chăm chỉ, sống ngay thẳng thì sẽ tự mở ra con đường riêng.
Chính khi thấy những nhân vật trẻ trong phim phải vật lộn với sự thiếu quan tâm hay mâu thuẫn gia đình, tôi càng thấm thía sự may mắn của mình.
Bởi từ bé, bố mẹ chưa bao giờ khiến tôi nghi ngờ về giá trị bản thân, cũng không so sánh tôi với con nhà ai khác, mà chỉ lặp đi lặp lại một câu: “Con chỉ cần cố gắng, bố mẹ tin con làm được”.
Bố mẹ hay nói: “Con chỉ cần cố gắng, bố mẹ tin con làm được” (Ảnh trong phim Sex Education).
Niềm tin ấy trở thành động lực giúp tôi dám bước ra khỏi vùng quê nhỏ bé, theo học đại học, rồi tìm được công việc ổn định nơi thành phố.
Mỗi khi đối diện khó khăn, ký ức về ánh mắt tin tưởng của bố mẹ lại hiện về, nâng đỡ tôi vượt qua sự hoang mang. Đó là điều mà không một khoản tiền bạc nào có thể mua được.
Cách làm người
Ngoài niềm tin, bố mẹ ở quê còn dạy tôi điều quan trọng hơn đó là cách làm người. Đó không phải những lời dạy cao siêu, mà đến từ những hành động đời thường.
Bố tôi sẵn sàng dừng việc đồng áng để giúp hàng xóm gặt lúa kịp trước khi mưa xuống. Mẹ tôi sẵn lòng chia sẻ gói muối, bó rau cho người khó khăn, dù nhà mình chẳng dư giả bao nhiêu.
Tôi lớn lên giữa những câu chuyện giản dị ấy, để rồi ngấm dần bài học: sống tử tế không cần giàu có, mà cần một tấm lòng chân thành.
Trong phim “Sex Education”, nhân vật chính là Otis có lúc rối bời khi chứng kiến bạn bè đối diện với kỳ thị, áp lực xã hội. Chính lòng nhân hậu và sự đồng cảm đã giúp cậu kết nối, chữa lành cho người khác. Tôi nhận ra, đó cũng là triết lý sống mà bố mẹ đã âm thầm gieo vào tôi từ thuở bé.
(Ảnh trong phim Sex Education).
Ở môi trường làm việc nơi thành phố, nhiều người chạy theo cạnh tranh, hơn thua, thậm chí không ngần ngại dùng thủ đoạn để tiến thân.
Nếu không có nền tảng cách làm người từ bố mẹ, có lẽ tôi cũng dễ sa vào vòng xoáy đó. Tôi nhớ lời dặn: “Đi đâu cũng phải giữ chữ tín, đối xử với người khác chân thành thì mình sẽ luôn được trân trọng”. Chính nguyên tắc ấy giúp tôi được đồng nghiệp tin tưởng, đối tác tôn trọng.
Khi ngẫm lại, tôi mới hiểu rằng tiền bạc chỉ có giá trị nhất thời, còn niềm tin và cách làm người mới là “tài sản truyền đời”.
Có những người thành đạt về vật chất nhưng luôn cô độc, thiếu sự tin cậy và tình thân. Ngược lại, nhiều người dù không giàu có nhưng được quý mến, được đồng hành, bởi họ biết sống ngay thẳng, biết tin và được tin.
Nhìn từ bộ phim và soi vào hành trình đời mình, tôi càng thấm thía: bố mẹ ở quê không cho tôi nhiều của cải, nhưng trao tặng hai điều đáng giá hơn cả là niềm tin và cách làm người. Nhờ đó, tôi bước đi vững vàng, không sợ lạc lối trước những biến động của cuộc sống.
Và giờ đây, đó cũng là hai điều tôi muốn truyền lại cho con mình, để mai này con hiểu rằng có nền tảng ấy trong tim, tiền bạc chỉ còn là thứ đứng sau.


